Trăm năm ngó xuống đời hư ảo, phút chốc nhìn lên ngộ lẽ trời.
Trăm năm ngó xuống đời hư ảo
Phút chốc nhìn lên ngộ lẽ trời.
Yêu thương xin nở nụ cười
Vị tha là để lòng người thanh cao
Hơn thua so với chính mình
Hôm nay mình phải hơn mình hôm qua.
Ngỡ chỉ là một cuộc chơi
Ngoái lại sau thấy một trời phù vân.
Hãy sống và ước vọng
Để thấy đời mênh mông.
Trần gian mắc đọa nợ nần
Mai sau hóa kiếp bụi trần tìm vui.
Ta nay ở trọ trần gian
Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời.
Đơn sơ thôi những nụ cười
Cho ta ý nghĩa cuộc đời từ nhau.
Người từ vô tận tái sinh
Đi qua trần thế mang tình nhân gian.
Đường về khép bóng trần gian
Lợi danh gói một hành trang vô thường.
Núi là núi, sông là sông
Thiền là một tách trà nồng trên tay.
Ở đời muôn sự của chung
Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.
Bóng trúc quét sân trần chẳng đọng
Vầng trăng xuyên biển nước không xao.
Khói trần bén giấc mơ tiên
Bâng khuâng trăng trải qua miền quạnh hiu.
Trần gian mỏng mộng vô thường
Đường xa mỏi mệt tôi nhường nhịn tôi.
Trải qua mấy bận long đong
Ngộ ra chẳng sắc thì không cũng đành.
Cuộc đời bao khúc bể dâu
Tặng nhau chữ Tín bắc cầu Phúc duyên.
Nếu biết vô thường cơn sóng lặng
Thì lời trùng ngộ thốt mà chơi.
Phú quý vinh hoa như mộng ảo
Sưu tầm